Lần thứ 2, Tiền vệ Lương Xuân Trường vào sân từ băng ghế dự bị nhưng cả 2 lần HAGL đều nhận trái đắng.
Nếu như ở vòng 14 tiếp đón Quảng Nam, khi HAGL đang bị dẫn trước 2-1 và đội bóng phố Núi cần tăng cường sức tấn công, trung vệ Hoàng Lâm được rút ra để trao cơ hội cho Xuân Trường nhưng đội chủ nhà vẫn chẳng thể tạo đột biến và chấp nhận thua sát nút. Trận đó, Xuân Trường chỉ được ra sân thi đấu gần 30 phút cuối nhằm lấy lại cảm giác bóng sau hơn 6 tháng sang Thái Lan.
Đến trận vừa qua gặp Than Quảng Ninh, kịch bản HAGL đang thua thì Xuân Trường được tung vào lại tái hiện, chỉ khác một điều đó là tiền vệ sinh năm 1995 được đưa vào sân sớm hơn ngay từ phút 36. Tuy đã có nhiều thời gian hơn để thể hiện mình nhưng do ngồi dự bị quá lâu khiến Trường “híp” vẫn chưa thể tạo ra dấu ấn gì đặc biệt. Hình ảnh của một chàng tiền vệ hào hoa, sắc nét nơi tuyến giữa với những đường chuyền vượt tuyến ngày nào nay còn đâu.
Nhìn Xuân Trường chơi loay hoay, nhiều người bắt đầu đặt một dấu hỏi lớn về phong độ của anh. Có ý kiến cho rằng do quãng thời gian ở Thái Lan, Xuân Trường ít được đá chính nên anh đã mất cảm giác không gian cũng như sự chính xác. Nhiều người lại cho rằng do các vệ tinh tuyến giữa của HAGL có sự chênh lệch về trình độ nên khi Xuân Trường bị đối thủ tập trung kèm chặt thì HAGL đã không có những phương án giải vây, trợ giúp kịp thời.
Thực tế, ở trận đối đầu Than.QN, trong thế trận mà đội chủ nhà dẫn trước 2 bàn và đá lùi sâu chắc chắn, cặp tiền vệ trung tâm Hải Huy – Minh Nhật đã dành sự quan tâm đặc biệt cho Xuân Trường, bản thân hàng công HAGL cũng không có nhiều khoảng trống nên anh ít có cơ hội thực hiện các đường chuyền dài sở trường của mình.
Nhưng có lẽ vấn đề lớn nhất đối với Xuân Trường lúc này không phải năng lực mà chính là anh thiếu một công sự, một hỏa lực mạnh phía trên để hút đối phương, từ đó tạo nhiều cơ hội và đất diễn hơn cho anh.