Dân trí Trở lại V-League với nhiều kỳ vọng, cùng mục tiêu vào top 5, nhưng sau 2 vòng đấu khởi đầu mùa bóng, không khó để nhận ra rằng Gạch của năm 2013 đã khác rất xa so với Gạch hồi còn ngự ở đỉnh cao thời kỳ 2005 – 2006.
Trong bối cảnh mà cả làng cầu Việt Nam biến động mạnh vì khó khăn kinh tế, nhiều đội bóng thậm chí phải mất tên hoặc xóa sổ, ĐT Long An vẫn giữ được nét tích cực của mình là rất ổn định, cả trong việc xác định hướng đi, lẫn trong chuyện giải quyết chế độ cho cầu thủ.
ĐT Long An khó lấy lại thời đỉnh cao
Đấy chính là lý do mà so với nhiều đội bóng mới nổi sau này như Sài Gòn XT hay Hà Nội T&T, Gạch có đông CĐV hơn, và nhất là có lượng người hâm mộ riêng của mình.
Chuyện ĐT Long An từ hạng Nhất trở lại V-League chính là một trong những đề tài được nói đến nhiều nhất trước ngày mùa bóng năm nay khởi tranh, bởi người ta luôn kỳ vọng rằng đội bóng của bầu Thắng sẽ tìm lại những ngày huy hoàng cách nay vào năm.
Tuy nhiên, qua cách ĐT Long An khởi đầu mùa bóng năm nay, không khó để nhận ra so với thời 2 lần liền vô địch V-League các năm 2005 và 2006, Gạch hiện đã kém rất xa. Và điểm kém của Gạch so với nhiều đội bóng khác tại V-League chính là lực lượng.
Dàn nội binh của ĐT Long An có thể liệt vào một trong những dàn nội binh có chất lượng kém nhất giải VĐQG, bên cạnh những đội bóng yếu kiểu Kiên Giang hay Đồng Nai.
Điểm yếu chính trong lực lượng của ĐT Long An chính là họ thiếu dạng cầu thủ ngôi sao, có thể tỏa sáng trong những thời điểm quyết định, giống như Tài Em, Minh Phương hay anh em nhà Rodriguez từng làm ở Gạch các năm trước.
Lực lượng nội binh của Gạch gồm những người nổi tiếng thì đã qua thời đỉnh cao, cùng những cầu thủ đang ở giai đoạn sung mãn nhất về mặt thể lực thì lại không mấy nổi tiếng, hoặc chưa bao giờ vươn lên đỉnh cao.
Bộ đôi tiền đạo nội của ĐT Long An là 2 cái tên rất nổi là Việt Thắng và Thanh Bình, nhưng điểm chung của cả hai là họ đã ở bên kia sườn dốc của sự nghiệp. Ngày trước, họ nổi nhờ họ nhanh, họ mạnh. Bây giờ, khi tuổi tác chồng chất lên đôi vai, khi chẳng còn nhanh và chẳng còn mạnh nữa, cả Việt Thắng lẫn Thanh Bình đang hóa thành những cầu thủ tầm thường.
Sở hữu những chân sút như thế, dễ hiểu hàng tấn công của Gạch luôn bế tắc trong khâu săn bàn. Ngược lại, ở hàng phòng ngự, những người được kỳ vọng nhất của ĐT Long An là Nhật Tân và Thanh Giang vốn chưa bao giờ vươn lên đẳng cấp đáng được gọi là sao.
Trước khi về ĐT Long An, Nhật Tân vốn chỉ là cầu thủ của đội hạng Nhất Tiền Giang, trong khi Thanh Giang chưa bao giờ được đánh giá là trung vệ hàng đầu. Thành ra, hàng phòng ngự của Gạch dưới sự chỉ huy của các cầu thủ ấy cũng chẳng thuộc loại chắc chắn.
Với một đội bóng có lực lượng nội binh không mạnh, thường thì người ta trông chờ vào các ngoại binh giỏi, để qua đó tạo nên điểm nhấn cho chính mình. Ngặt nỗi, dàn ngoại binh của ĐT Long An cũng chưa thuộc loại giỏi.
Trung vệ Ebimo West chỉ mới chơi ở mức tròn vai, các tiền vệ gốc nước ngoài như Ernesto Paulo và Phan Lê Issac chưa thể làm người ta quên đi Tài Em hay Minh Phương năm nào – những người có thể loại toàn bộ hàng phòng ngự của đối thủ chỉ bằng 1 đường chuyền, trước khi đặt đồng đội vào thế có thể ghi bàn.
Trên hàng tiền đạo, chân sút Gilson Campos vẫn chưa sắc bén như Antonio hay Carlos Rodriguez đã từng ghi hàng loạt bàn thắng cho ĐT Long An trước đây.
Đấy là khác biệt đáng kể nhất của Gạch so với HA Gia Lai hay Thanh Hóa. Đội bóng phố núi và đội bóng xứ Thanh cũng không được đánh giá cao ở dàn nội binh, nhưng chí ít 2 đội này vẫn có những ngoại binh giỏi như Evaldo, Oseni (HA Gia Lai), Abass, Nastja Ceh (Thanh Hóa) để gây đột biến.
Không bột khó gột nên hồ, với lực lượng tầm thường ấy, dễ hiểu ĐT Long An vất vả như thế nào trong cuộc chiến giành quyền trụ lại V-League.
Kim Điền
Nguồn bài viết: Báo Dân Trí