Dù chưa kết thúc chính thức (LG.HN.ACB vẫn còn phải thi đấu play-off) nhưng có thể nói V-League 2005 đã hạ màn, GĐT.LA đã lên ngôi vô địch. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người không thích lối đá thô cứng và dễ nhàm chán của Gạch và cho rằng họ không xứng với ngôi vị cao nhất giải.
Những thông số tích cực
GĐT.LA là đội bóng có số trận thắng nhiều nhất: 12 trận. Có số bàn thắng ghi được nhiều nhất: 43 bàn. Họ cũng có thành tích đáng nể khi không thua trận nào trong đối đầu trực tiếp với 3 đội xếp sau họ và vô địch trước 2 vòng đấu. Những thành tích đó không phải đội nào cũng làm được trọn vẹn kể từ khi V-League ra đời. Bấy nhiêu đó đủ để khẳng định sức mạnh của Gạch?
Chưa hết, trận thắng 4-0 trước HA.GL ngay trên sân đối phương tại bán kết Cúp Quốc gia và lọt vào trận chung kết cũng khẳng định thêm một giá trị khác: tính ổn định và khao khát chiến thắng của họ nguyên vẹn kể từ khi bắt đầu cho đến khi V-League đã kết thúc. Chiến thắng này cũng đồng thời khẳng định những thất vọng ở 4 trận đấu cuối mùa giải chỉ là kết quả của việc “giữ mình”, với mong muốn đoạt cú đúp.
Chưa hết, GĐT.LA còn là đội có số thẻ vàng thấp thứ nhì V-League sau Delta Đồng Tháp. Họ lại không bị chiếc thẻ đỏ nào (Đồng Tháp có 1 thẻ đỏ) và danh hiệu fair-play cũng đã thuộc về họ.
Cuối cùng, GĐT.LA lên ngôi với sự thống nhất cao của giới quan sát: Họ là đội bóng thi đấu trung thực nhất và luôn cống hiến hết mình. 22 trận đấu của GĐT.LA là 22 trận đấu ít bị nghi ngờ nhất về mức độ cống hiến.
Những thông số đó cho chúng ta quyền khẳng định: GĐT.LA hoàn toàn xứng đáng cho chức vô địch. Trong bối cảnh mà V-League vẫn còn ngập ngụa màu sắc tiêu cực thì chức vô địch đến với GĐT.LA là một nét son cho nền bóng đá nước nhà.
Chúng ta còn có một lý do để tin việc Gạch lên ngôi là hợp lý khi biết rằng, kể từ khi đoạt chức vô địch giải hạng Nhất để lên chơi tại V-League, mùa nào Gạch cũng có huy chương. Tính ổn định trong suốt 4 năm như vậy cũng là chuyện “xưa nay hiếm”.
Một chặng đường không yên ả
Mùa trước, suýt nữa Gạch đã thay ông Calisto sau một loạt kết quả không thành công đầu mùa. May mắn cho họ là ông đã ở lại. Đầu mùa bóng này, Gạch mạnh dạn ký tiếp hợp đồng với ông Calisto với thời hạn 3 năm. Một số người biết về nội tình của Gạch nói rằng việc ký tiếp hợp đồng cùng Calisto là một quyết định hết sức dũng cảm.
Bản thân Calisto lúc đó đã rất mệt mỏi sau thời gian dài làm việc xa nhà còn lãnh đạo Gạch cũng có không ít sự phân tâm khi mức đầu tư của họ không đạt được hiệu quả tức thì. Nhưng tài năng của Calisto thì đã được công nhận và lãnh đạo Gạch cùng thống nhất gạt bỏ mọi bất đồng, ủng hộ Calisto hết mình, kể cả có lúc họ phải chấp nhận những phản ứng có phần cá nhân của ông Calisto.
Trong thời gian nghỉ giữa 2 giai đoạn, một nhân vật chủ chốt của Gạch phải “xuống nước” trước ông Calisto để đi “năn nỉ” Tostao đến với đội. Tostao là người mà ông Calisto đã chọn để thay thế Ishamala được đưa cho Quảng
Không có nhà vô địch nào lại lên ngôi một cách dễ dàng, Gạch cũng vậy. Sau khi bị Bình Dương bỏ xa với khoảng cách 6 điểm khi kết thúc giai đoạn 1, các cầu thủ Gạch đã có ý bất mãn với ông Calisto. Một số cầu thủ trụ cột tỏ ra mệt mỏi vì họ đã cố gắng quá nhiều nhưng chưa gặt hái kết quả gì.
Dù không hài lòng với Calisto nhưng tất cả mọi người trong đội bóng đều biết ông thầy Calisto này hết lòng vì chức vô địch của CLB nên họ cũng không phản ứng ra mặt. Chỉ bấy nhiêu đó đủ để thấy tính đoàn kết và tinh thần thi đấu của Gạch cao đến đâu. Nếu nội bộ Gạch không vì cái chung, có lẽ Gạch cũng đi theo con đường như bao đội bóng khác.
GĐT.LA Không thể mạnh mãi
Mối lo này luôn được ông Calisto canh cánh trong lòng. Calisto từng tâm sự ông thiếu người trầm trọng vì không cần ai phải nói, ông dư sức biết rằng đội bóng của ông chỉ có cặp Tài Em – Minh Phương và các cầu thủ ngoại mà thôi. Ông Calisto chấp nhận sử dụng cầu thủ “hạng Nhì” Phi Thường để thay cho một Anh Tuấn đang bị trạng thái “kiêu binh”.
Ông Chấp nhận để Hoàng Thương đá vai trung vệ thay cho Trung Tín và Văn Hùng. Ông chấp nhận các cầu thủ như Lâm Huy, Như Thạch non trẻ và yếu kinh nghiệm vào sân. Vì sao: Với Calisto, ông thà có một đội hình yếu nhưng quyết tâm còn hơn để các cầu thủ “nhiều chuyện” trong đội hình.
Tài năng của ông Calisto đã khiến cho 2/3 đội hình hạng trung bình ấy trở thành những nhà vô địch và cũng cần phải thừa nhận, cái đội hình mà HLV Nguyễn Thành Vinh từng nhận xét “không biết chơi bóng” ấy đã tiến bộ nhanh chóng.
Một lần nữa, Gạch thành công theo cách của họ nhưng ngay lúc đăng quang, Calisto nói thẳng: “Năm sau, đội bóng cần tăng cường mạnh hơn”.
Năm sau, họ sẽ khó khăn hơn khi bảo vệ chức vô địch.
Theo Việt Quang
Sài Gòn giải phóng
Nguồn bài viết: Báo Dân Trí