Trong lịch sử bóng đá Việt Nam chưa bao giờ đội tuyển Việt Nam lại bị khủng hoảng vị trí tiền đạo như bây giờ. Thực trạng này đã được cảnh báo từ rất lâu nhưng nó càng rõ hơn ở mùa này. Với quy định mỗi đội ở V-League 2019 được sử dụng 3 cầu thủ ngoại và 1 cầu thủ nhập tịch trên sân (mùa 2018 chỉ được 2 ngoại binh), sau 7 vòng đấu, ngoài Samson (cầu thủ nhập tịch của Hà Nội) dẫn đầu với 6 bàn thì nhóm cầu thủ ghi được 4 bàn thắng có đến 5 ngoại binh và duy nhất có Văn Toàn là cầu thủ nội. Mà buồn thay tiền đạo của Hoàng Anh Gia không phải là tiền đạo cắm, vị trí sở trường của anh là tiền đạo cánh.
Ngay cả đội câu lạc bộ bóng đá Hà Nội hiện đang bất bại ở V-League cũng hoàn toàn dựa vào các chân sút ngoại, nói gì phần còn lại của V-League. Sở dĩ có tình trạng này xảy ra bởi vì các cầu thủ ngoại và nhập tịch vượt trội hơn các cầu thủ Việt về khoản tranh chấp tỳ đẻ và thể lực thế nên các cầu thủ của chúng ta thường thua thiết hơn. Người hâm mộ bóng đá Việt chắc sẽ rất tiếc nuối nhìn lại cái thời mà bóng đá Việt Nam có những tiền đạo cắm đáng xem như Nguyễn Cao Cường (Thể Công), Lê Huỳnh Đức, Trần Minh Chiến (Công an TP HCM) và gần hơn là lứa cầu thủ Công Vinh, Văn Quyến và Anh Đức.
Đã có những lúc người hâm mộ hu vọng vào những cái tên trẻ đây triền vọng như là Hà Đức Chinh và Nguyễn Tiến Linh. Thế nhưng với những gì cả hai thể hiện trên sân cỏ ở mọi đấu trường từ trong nước đến quốc tế, từ cấp câu lạc bộ cho đến các đội tuyển đều không đáp ứng được kỳ vọng. Chính vì nguyên nhân này đã khiến thầy Park trong chuyến đi châu Âu của mình đã phải ưu tiên cho vị trí tiền đạo đầu tiên. Người mà huấn luyện viên Park Hang Seo muốn ngắm đến chính là Alexander Đặng người đang thi đấu tại giải vô địch của Na Uy. Tuy nhiên, đây chỉ là giải pháp tình thế về lâu dài thì liên đoàn bóng đá Việt Nam phải quan tâm đến đào tạo trẻ nhiều hơn ví dụ như là quan tâm chế độ dinh dương giúp các em phải triển thể hình, thể trạngkhông kém gì các tiền đạo ngoại.